Soi Chiếu Chân Tâm
Bài viết của Giáo sư Shen viết bằng tiếng Trung, tôi lược dịch lại vì thấy hữu ích cho tâm mình, và cũng có thể cần cho bạn nếu muốn soi chiếu tâm mình mỗi ngày.
Cũng phải nói thêm, giáo sư Chao Ying Shen là Thầy hướng dẫn của tôi khi học bậc thạc sỹ. Nhờ Thầy nên tôi mới biết trên thế giới có bộ môn khoa học Tư Duy Hệ Thống (Systems Thinking). Và như một nhân duyên, Thầy Shen cũng là một vị thiền sư của Phật Quang Sơn nữa.
Xin chia sẻ với bạn một bài viết từ Thầy Shen nhé.
🧐 Rất nhiều người luôn dùng kiến thức và hành vi của riêng mình để nhìn người khác, đoán người khác, thậm chí dùng “mắt tai mũi lưỡi thân ý” — những năng lực nhận thức và hiểu biết hữu hạn — để “chắp ghép” cách nhìn về người và sự việc. Sau đó tự cho rằng mình đã có cái gọi là “kết luận”, rồi lại dựa trên kết luận mà mình nghĩ là đúng đó để đối phó với người khác hoặc xử lý sự việc. Cuối cùng, họ thường hành động lệch hướng, dẫn đến hậu quả không thể cứu vãn, hoặc không thể xử lý hiệu quả các vấn đề liên quan đến con người và công việc…
Chuyện đời là vậy, bản thân mình và đa số mọi người đều hay hành xử theo kiểu nhận thức như thế?!
Câu trả lời — với những người có “sense”, tự nhiên họ sẽ thấu hiểu; còn với những người cố chấp vào bản thân, e rằng khó mà hiểu được.
Tôi luôn nghĩ rằng sự thành công của một con người không chỉ nằm ở năng lực, mà còn ở cái “tâm”…
Cái “tâm” này là một tấm lòng quan sát sâu sắc và toàn diện, chứ không phải sự thiên vị có chủ ý, sự nghi ngờ, hay thậm chí là tà tâm.
Đó là một tấm “chân” tâm — một tấm lòng thật sự muốn hiểu, muốn làm, và từ đó sinh ra sự quan tâm, chăm sóc đối với con người và sự việc.
Người không biết khởi tâm quan chiếu với mọi việc, người “vô tâm” với người khác, thì khó mà có được lòng người, càng không thể tâm tưởng sự thành.
Như lời trưởng khoa điều dưỡng Yo Yo Wu từng nói: “Trong lòng có người khác, thì mới khác biệt với người khác.”
Người thật sự có tấm lòng nghĩ cho người khác sẽ trở nên khác biệt, giá trị và đáng trân trọng hơn người chỉ biết nghĩ cho chính mình.
Chỉ cần một người “có tâm”, thì sẽ không có hàng đống lý do và bao biện.
Chỉ cần “có tâm”, thì sẽ không dễ dàng nói lời bỏ cuộc.
Chỉ cần “có tâm”, đặc biệt là “quyết tâm”, thì sẽ tìm mọi cách để tìm ra những phương pháp tốt hơn, thử những cách làm tốt hơn; nỗ lực suy nghĩ, tìm kiếm, thử nghiệm — chỉ để hoàn thành viên mãn mục tiêu mà mình muốn đạt được…
Làm ăn, làm sự nghiệp, hay làm bất kỳ việc gì, không phải cứ đổ tiền vào là có thể thành công, càng không phải chuyện gấp gáp là xong; tất cả đều cần phải “vận hành” và “nuôi dưỡng”…
Vận hành con người, vận hành công việc, vận hành cái tâm.
Mọi thành tựu lớn lao đều bắt đầu từ từng chút nhỏ, từ những điều nhỏ nhặt thấy được “tâm” của một con người!
(Đời là vô thường. Có người rảnh rỗi nên không thể tưởng tượng thế nào là bận đến mức quay cuồng — mỗi lịch trình, mỗi cuộc họp, mỗi nhiệm vụ đều toàn tâm toàn ý vì công việc, vì mọi người, đến mức ngay cả việc của bản thân cũng không thể lo nổi… Thế nhưng, vẫn có nỗi buồn vì không được thấu hiểu. Điều đó chẳng phải rất bình thường và xảy ra hằng ngày sao! Cứ cố gắng làm tốt là được, chẳng cần giải thích gì cả. Người hiểu mình thì tự nhiên sẽ tin và ủng hộ mình; còn những người không hiểu mình, thì mãi mãi cũng sẽ không bao giờ tin và ủng hộ.)


